Chương 113: Ảnh chụp
Triệu Hi Thành đến gần vài bước, nhìn khuôn mặt trắng bệch như giấy của cô ta, đột nhiên mềm giọng: - Văn Phương, trước chúng ta đềusai rồi. Chuyện nam nữ không nên dùng cơ thể tình dục để ràng buộc. Thìra tâm hồn mới là chuyện đẹp nhất. Văn Phương, giờ cô đã thành vậy, tuyrằng chủ yếu là vì cô gieo gió gặp bão nhưng chung quy cũng là do tôi.Tôi sẽ bồi thường cô, cho cô số tiền đủ để cô đến nơi khác bắt đầu cuộcsống mới, cả đời không lo. Văn Phương, cô đi đi, rời khỏi đây, đi đâucũng được, ra nước ngoài cũng được, đổi hoàn cảnh sống khác, quên mọithứ đi. Anh dừng lại, nhẹ nhàng thở dài một tiếng: - Mà tôi cũng không muốn lại gặpcô nữa, bởi vì cô quan hệ của tôi và Thiệu Lâm sắp tan vỡ. Tôi khôngmong cô lại xuất hiện trong cuộc sống của tôi nữa. Coi như cô tha chotôi, cũng tha cho chính mình đi. Nước mắt Văn Phương lặng lẽ rơi xuống, cô ta giãy dụa nắm chặt tay Triệu Hi Thành nhưng vì bụng đau đớn mà cảngười run run. Sắc mặt cô ta tái nhợt, môi cũng tím lại, cô ta gắt gaogiữ chặt Triệu Hi Thành, móng tay đâm vào da anh, giọng đầy tuyệt vọng: - Hi Thành, chúng ta từng vui vẻnhư vậy, anh từng thích em như vậy. Hi Thành, đừng đuổi em đi, giờ em đã thế này rồi còn đi đâu được. Hi Thành, anh đừng nhẫn tâm với em nhưthế, anh để em ở bên anh, em sẽ ngoan ngoãn, em sẽ nghe lời, tuyệt đốikhông gây phiền toái, cũng sẽ không để Thiệu Lâm biết.Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-dau-nha-giau/745177/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.