Chương 177: Bảo mẫu
Đang lúc Chu Thiến và Thế Duy chơi đùa vui vẻ, một người phụ nữkhoảng hơn 40 tuổi từ nhà ăn đi ra, đến bên Triệu phu nhân rồi khẽ nóivới bà: - Phu nhân, cơm chiều đã chuẩn bị xong rồi Triệu phu nhân ngẩng đầu nhìn bà ta rồi nói: - Lão gia đang ở trong thư phòng, gọi ông ấy chưa Người kia nói: - Đã gọi rồi, lão gia nói sẽ ra ngay Triệu phu nhân gật gật đầu, sau đó ra dấu cho người phụ nữ kia đón lấy Thế Duy cho Chu Thiến, cười nói với bọn Tiểu Mạt: - Chúng ta đi ăn cơm đi! Thế Duy và Chu Thiến đang chơi rất vui, cậu cảm thấy cô trước mặt này thật thân thiết, giọng nói cũng thật dễ nghe, cậu nhóc rất thích đượccô bế. Thấy người phụ nữ kia định tới bế mình, Thế Duy không vui, ômchặt lấy cổ Chu Thiến, mặc cho người phụ nữ kia dỗ thế nào cũng khôngchịu buông. - Tiểu thiếu gia, cô là khác, cô bé cháu thì không ăn được cơm. Người phụ nữ kia nói Thế Duy lắc đầu, bước bỉnh nói: - Không, cháu thích cô Chu Thiến nghe xong, lòng ấm áp, cô cười nói với người phụ nữ kia: - Không sao, cứ để tôi bế Thế Duy. Triệu phu nhân ngượng ngùng nói: - Thằng bé này sao lại bướng thế nữa Chu Thiến cười: - Cháu thích trẻ con, cháu thích chơi với Thế Duy. Thế Duy cũng ngoan ngoãn nói vào: - Cháu muốn cô bế Mọi người đều mỉm cười, đương nhiên, ngoài Tống Thiệu Vân, miệng côta giật giật định cười theo mọi người nhưng không thể cười nổi.Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-dau-nha-giau/745300/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.