Nói và vỗ nhẹ lên đầu gối.
Cậu bé còn nhấc hai cái chân nhỏ ngắn cũn chạy tới, trêи người mặc bộ quần áo ngủ màu xanh da trời in nhân vật hoạt hình, cực kỳ đáng yêu.
Hàn Quốc Đổng duỗi tay ra, bế cậu bé ngồi lên đầu gối mình.
Nhìn khắp Hàn gia, không có đứa cháu nội ruột nào có được đãi ngộ này, không ngờ một đứa cháu ngoại lại chiếm hết.
Ai bảo A Thận cũng họ Hàn cơ chứ?
Hơn nữa, trong tất cả những đứa cháu của ông ta thì cậu bé này là người thông minh nhất, từ nhỏ đã hiểu chuyện hơn đám bạn cùng lứa nhiều, quả thực là được Hàn Quốc Đống dốc ruột dốc gan mà yêu thương.
“Ông ngoại đánh thức cháu à?”
“… Vâng.” Cậu bé con gục đầu xuống, để lộ ra nốt ruồi son ở sau cổ phía bên phải.
Ánh mắt người đàn ông dần trở nên mềm mại và ấm áp, trong lòng thầm than di truyền thật mạnh mẽ.
Nốt ruồi này giống y như đúc, vị trí cũng y như đúc, cũng là màu đỏ.
Khụ… Sao ông ta tự nhiên lại đi nhớ tới người phụ nữ không biết tốt xấu kia chứ?
Mấy năm nay không những càng lúc càng nóng tính mà còn học được cách rời nhà trốn đi, hừ! Cứ cho bà ấy đi mười ngày nửa tháng đi rồi mới biết được lợi hại…
“Ông ngoại, sao ông vẫn chưa đi ngủ ạ?” Rốt cuộc cậu bé con đã qua cơn buồn ngủ, ngẩng đầu lên, đôi đồng tử đen láy nhìn chăm chú vào ông ta.
“Đang chuẩn bị đi ngủ rồi.”
“Có phải ngày mai mommy sẽ tới đón cháu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-dau-troi-phu/2336871/chuong-1003.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.