Toàn trường lâm vào tĩnh lặng…
Ánh mắt của bọn hắn chia làm hai phương hướng, một bên nhìn về ba viên Đại Tôn Đan với kích thước bình thường đang xoay tròn trước mặt Dương Diệp, một bên lại cổ quái nhìn đến viên Tiên Đan ngoại cỡ lớn bằng nắm tay đang lơ lửng trước mặt Lạc Nam.
Dương Diệp ánh mắt nhìn chằm chằm.
Chẳng biết vì sao, hắn có cảm giác ba viên Đại Tôn Đan trước mặt mình đang run rẩy trước sự xuất hiện của viên Đại Tôn Đan to lớn kia…
Thân là một Đan Tử, hắn đã cảm nhận được nguồn lực lượng kh*ng b* nằm gọn trong khỏa Tiên Đan của Lạc Nam, điều này khiến Dương Diệp cảm thấy một tia uy h**p.
“Ngươi luyện ra thứ quái quỷ gì?” Dương Diệp nghiến răng hỏi.
Đám người nghe vậy cũng tò mò nhìn đến Lạc Nam, hy vọng nghe được câu trả lời của hắn.
Lạc Nam sắc mặt ung dung, mỉm cười nói: “Ngươi hỏi thật thừa, đây là tỷ thí luyện chế Đại Tôn Đan, ta đương nhiên luyện chế Đại Tôn Đan rồi!”
“Ăn nói hàm hồ!” Địa Đế Hộ Pháp quát lạnh một tiếng: “Nào có Tiên Đan to đến như vậy? Ta thấy ngươi không đủ khả năng chiết xuất dược hiệu nên làm ra một đống bùi nhùi thì đúng hơn!”
“Có trời mới biết ăn vào viên Tiên Đan to lớn kia có bị nổ chết hay không!”
Đám người nghe vậy gật đầu.
Tiên Đan to lớn như thế bọn hắn lần đầu tiên được chứng kiến, có kêu ăn cũng chẳng dám ăn, quá mức mạo hiểm.
“Bởi thế ta mới nói các ngươi là ếch ngồi đáy giếng!” Kiếp Nhược
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-ba-chu/2880823/chuong-1070.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.