Nhìn vật mà Tuế Nguyệt Nữ Đế lấy ra, linh hồn của Lạc Nam bỗng nhiên chấn động, ánh mắt gắt gao mở lớn...
Chỉ thấy vật mà Tuế Nguyệt Nữ Đế cầm trên tay là một kiện Hồn Bảo có hình hạt châu, bên trong ẩn chứa nguồn Hồn Lực tinh thuần đến cực hạn.
Hiển nhiên đây là một kiện Đế Cấp Hồn Bảo có khả năng ôn dưỡng và giữ gìn linh hồn.
Nhưng đó không phải điều khiến Lạc Nam phải rung động.
“Bệ hạ...”
Theo một thanh âm ôn nhu mềm mại như nước làm lòng người xao xuyến vang lên, từ bên trong Hạt Châu, một thân ảnh nữ nhân kiêu sa, cao quý hiện hữu mà lên, đôi mắt đẹp ngân ngấn lệ châu mang theo nhu tình không nói thành lời khóa chặt khuôn mặt của Lạc Nam.
Mà Lạc Nam cũng đang mê mẩn nhìn lấy nàng, nhu hòa khẽ gọi: “Nguyệt Ánh...”
Trong toàn bộ nữ nhân của mình, người duy nhất gọi Lạc Nam hai tiếng “Bệ hạ” chỉ có một...
Nàng là Hồn Hậu của hắn – Hồn Nguyệt Ánh.
Lạc Nam là truyền nhân của Hồn Tộc ở Việt Long Tinh, tu luyện Đế Hồn Kinh, danh xưng Hồn Đế.
Hồn Nguyệt Ánh vốn là công chúa của Hồn Tộc, cuộc đời và sứ mệnh đã định trước chỉ thuộc về một người duy nhất là Hồn Đế, trở thành Hồn Hậu của hắn.
Năm đó, vì Hồn Nguyệt Ánh là chủng tộc đỉnh cấp phụ trợ trong việc tu luyện linh hồn, Tuế Nguyệt Nữ Đế lo lắng nếu nàng theo Lạc Nam phi thăng sẽ trở thành miếng mồi ngon hấp dẫn vô số Hồn Tu cường đại, dù là Hồn Đế cũng sẽ thèm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-ba-chu/2884083/chuong-1240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.