Cổ Việt Tộc...
Trên đỉnh Trường Sơn, một tòa trận pháp kỳ ảo chậm rãi luân chuyển, với vô số Trận Văn trong suốt cấu tạo thành, Thánh Uy như ẩn như hiện, dù là Thiên Đế đích thân đến cẩn thận dò xét, e rằng cũng không phát hiện được tung tích của nó.
Đứng bên cạnh trận pháp lúc này là một lão giả dung mạo hiền từ, toàn thân áo trắng, tay cầm phất trần, nhẹ nhàng vuốt râu, thái độ ung dung điềm tĩnh như đang chờ ai đó. Nếu Lạc Nam ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra lão giả này là một trong những vị tiền bối được hắn tôn trọng.
Bụt của Cổ Việt Tộc.
Không để Bụt chờ đợi quá lâu, trận pháp hoạt động càng thêm mãnh liệt, có hào quang bất chợt sáng lên.
PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, một thân ảnh cực kỳ chật vật từ trận pháp như đạn pháo bay thẳng ra ngoài. Chỉ thấy đây là một nam nhân dáng vẻ đường đường, trên thân phủ lấy Chiến Giáp màu ngân bạc, diện mục nghiêm nghị bất phàm.
Đáng tiếc, lúc này Chiến Giáp trên cơ thể hắn phủ đầy vết nứt chằng chịt như mạn nhện, máu tươi nhuộm đỏ màu ngân bạc, toàn thân trải rộng vô số vết thương.
Sát Vực và Chiến Vực vẫn còn cực kỳ nồng đậm, lệ khí trong mắt chưa tan, như sống sót bước ra từ trong gió tanh mưa máu.
Thấy cảnh tượng của nam tử như vậy, Bụt đem một viên Đế Đan muốn bỏ vào miệng hắn.
Nào ngờ nam tử trong mắt lấy lại một tia thanh minh, quật cường lắc đầu, gắng gượng vô số vết thương mang đến đau đớn dữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-ba-chu/2886970/chuong-1631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.