Tuyết Kiếm Sơn...
Một ngọn núi như kiếm cao vút trong mây, quanh năm tuyết rơi trắng xóa, khí hậu giá lạnh, mặt trời trên cao chiếu rọi ánh nắng vẫn không thể xua tan cái lạnh ở nơi này.
Nắng vàng trong tuyết trắng, tạo thành cảnh tượng mỹ lệ như tranh.
Có ánh nắng mặt trời, có băng hàn tuyết giá, Tuyết Kiếm Sơn hiển nhiên là hoàn cảnh lý tưởng nhất của những tu sĩ vừa sở hữu linh căn Quang Minh và Băng.
Hoàn cảnh thì rất đẹp, chỉ tiếc vụ việc xảy ra bên trong lại không được diễm lệ như vẻ bề ngoài của nó.
Bên trong mật thất Tuyết Kiếm Sơn lúc này, một bà lão da dẻ hồng hào, ánh mắt sắc bén ngồi bên hồ máu đỏ thắm.
Bên dưới hồ, thi thể của không ít đệ tử Tuyết Kiếm Sơn nổi lềnh bềnh, máu tươi từ thân xác vẫn không ngừng chảy ra.
Bà lão đặt hai chân vào hồ máu, vận công hút lấy Huyết khí cuồn cuộn, sắc mặt mãn nguyện đến cực điểm.
Hiển nhiên đây chính là Đại trưởng lão Tuyết Kiếm Sơn, cô cô của Tuyết Tuyền, danh xưng Tuyết Lãnh.
Đứng xung quanh Tuyết Lãnh, vài vị Trưởng lão khác của Tuyết Kiếm Sơn sắc mặt hơi không đành nhìn các đệ tử thê thảm ngã trong hồ máu.
Tứ trưởng lão nhịn không được nói: “Đại tỷ, vì sao chúng ta không tìm kiếm con mồi của các thế lực khác, lại hãm hại chính đệ tử một nhà?”
“Hừ, hiện tại căn cơ của ta còn chưa vững, chưa phải đối thủ của đám người Kiếm Vũ Thành hay Tuyệt Tình Cốc nên đành thu liễm một chút, không động vào tu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-ba-chu/2890347/chuong-2153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.