“Đáng giận, nữ nhân kia quá thông minh, xém chút ta đã bị nàng nhìn thấu”
Thanh âm thẹn thùng pha lẫn giận dữ của Dạ Thanh Thu vang lên tại không gian thanh tịnh.
Tại một phiến thế giới trong không gian Vũ trụ của Tu La Giáo, dòng suối như cầu vồng uốn giữa đường chân trời, ánh chiều phủ xuống đầy hoa lệ, Dạ Thanh Thu toàn thân không một mảnh vải thả người bơi lội như mỹ nhân ngư, làn nước lóng lánh như thủy tinh cũng chẳng thể sánh bằng làn da trắng hơn bạch ngọc của nàng, từng đường cong hoàn mỹ lả lướt thật sự khiến cảnh vật xung quanh ảm đạm.
Dạ Thanh Thu vốn rất thích tắm rửa giữa thiên địa như thế này, khi hòa mình cùng dòng nước giữa cảnh sắc thiên nhiên, nàng cảm thấy toàn thân thư thái, tâm hồn phiêu bồng, lâng lâng sảng khoái.
Không phải tự nhiên mà trước đây khi nàng tắm trên đỉnh Tửu Sơn, nam nhân kia có thể vô tình chứng kiến, bởi vì đây là thời điểm mà nàng buông lỏng nhất, thiếu cảnh giác nhất, đến mức đường đường là một nữ cường giả lại không hề phát hiện tiểu tu sĩ như hắn từ dưới chân núi bay đến.
Nhưng sau chuyện đáng xấu hổ lần đó, Dạ Thanh Thu đã sớm rút kinh nghiệm, khi tắm rửa cũng tỏa thần thức ra xung quanh, dùng Hắc Ám làm một lớp màn chắn, cảm ứng được tất cả sự sống khi tiếp cận.
Ấy vậy mà dù cẩn thận đến mức như thế, lúc này Dạ Thanh Thu bỗng nhiên bị một đôi vòng tay ôm chặt lấy.
“Kẻ nào?” Dạ Thanh Thu giật mình kinh hãi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-ba-chu/2890407/chuong-2213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.