“Thế nào? Bất ngờ không?” Vạn Ứng Thiên cười tủm tỉm nhìn Lạc Nam, ánh mắt dường như dã lang tìm thấy con mồi ưa thích.
“Có chút bất ngờ, không nghĩ đến đường đường là Tộc trưởng của một thế lực Chí Tôn, là cường giả cấp Hồn Chí Tôn lại đích thân truy sát một Thánh Tướng như ta.” Lạc Nam gật gật đầu.
“Haha, Đại hộ pháp của Nam Thiên Môn, Cửu trưởng lão của Đúc Kiếm Sơn như ngươi hoàn toàn đủ tư cách để bổn tọa ra tay.” Vạn Ứng Thiên cười gằn.
“Biết ta có Nam Thiên Môn và Đúc Kiếm Sơn làm chỗ dựa, ngươi còn dám nhắm vào ta?” Lạc Nam lạnh lùng hỏi.
“Hừ, Vạn Linh Tộc của ta ở tận Tây Châu, sợ gì hai thế lực ở Kiếm Châu?” Vạn Ứng Thiên xem thường nói.
Đây là điều khiến hắn bất chấp thân phận Chí Tôn của mình mà quyết định ra tay với Lạc Nam, khác biệt với đám người Kiếm Trũng.
Lạc Nam sắc mặt trở nên vô cùng khó coi...
Không phải hắn sợ hãi Vạn Ứng Thiên, như đã nói từ đầu, lần này lịch luyện, nếu đánh không thắng thì sẽ lựa chọn bỏ chạy, trong tay cũng nắm giữ không ít thủ đoạn để giữ mạng.
Dịch Không Phù, truyền tống trở về Đúc Kiếm Sơn, tiến vào Vạn Vũ Môn hay thậm chí là dịch chuyển đến Trụ Việt Tông.
Nắm giữ từng ấy thủ đoạn, hắn tin dù rằng bị mười đại Chí Tôn vây quanh mình vẫn có thể bỏ trốn nên mới tự tin mang theo chúng nữ hành tẩu tại Tử Hải nguy hiểm.
Nhưng hiện tại thì khác...
Mặc dù có thể hoàn toàn chạy khỏi Vạn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-ba-chu/2890416/chuong-2222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.