“Cái này... cái này...”
Tận mắt nhìn thấy một vị Chí Tôn bị Lạc Nam chém cho bỏ chạy, toàn bộ hiện trường ngắn ngủi lâm vào yên tĩnh, ngay cả các âm thanh ồn ào nghị luận cũng không còn vang lên, mọi thứ lặng im như chết.
Đơn giản vì đại đa số người đã không còn biết phải dùng từ ngữ gì để hình dung cảnh tượng vừa rồi nữa.
Phải biết rằng vị Chí Tôn vừa rồi cũng chẳng phải nhân vật mới đột phá Chí Tôn, mà là một vị Chí Tôn đã thành danh nhiều năm, vang danh Kiếm Châu, đường đường Phó ngục chủ của Huyết Kiếm Ngục – Huyết Thương Thiên.
Bị một vị Thánh Vương Viên Mãn một kiếm chém sợ, phải sử dụng Dịch Không Phù đào tẩu.
Không thể tưởng tượng nổi nhưng lại là sự thật diễn ra ngay trước mặt.
Từng đôi mắt nhìn về phía thân ảnh của nam tử tay cầm Lạc Hồng Kiếm, ánh mắt tràn ngập rung động.
Kiếm trảm chạy Chí Tôn, đây mới đúng là phong thái của Nam Thiên Đại Hộ Pháp, hùng cứ nhất phương, quân lâm thiên hạ.
Nếu trước đây hình tượng của Lạc Nam là một yêu nghiệt hàng đầu, sau lưng có Nam Thiên Môn bảo vệ, có mối quan hệ rộng lớn... thì nay hình tượng của hắn là một cường giả chân chính.
Bất kể là sử dụng thủ đoạn nào, có thể kiếm trảm Chí Tôn đã đủ tư cách với hai từ cường giả.
“Hít, Lạc tiểu hữu lại mạnh đến mức này rồi sao?” Ngay cả Nhàn Phong đang chiến đấu với Khai Thế Quân cũng hít một ngụm khí lạnh.
Xét về tuổi tác, Nhàn Phong còn kém hơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-ba-chu/2893454/chuong-2312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.