Sau khi giường đất và tường ấm của Chu gia đắp xong, được người trong nhà nhất trí khen ngợi, nhất là tường ấm nóng nhanh, nhiệt độ trong phòng ấm áp hơn lúc trước rất nhiều, Lý thị đi khoe khoang không ít, nhà tới không ít người xem, cũng làm cho Trúc Lan phiền.
Cuối cùng Trúc Lan cũng đuổi Lý thị đi hái nấm nhặt củi, không đi khoe khoang khắp nơi, rốt cuộc trong nhà cũng yên tĩnh.
Trúc Lan mãnh liệt yêu cầu năm nay nhặt nhiều củi về nhà.
Cuối cùng phòng chứa củi cũng đầy, ở trong sân nơi cách xa nhà chính lại có hai đống nữa, Trúc Lan miễn cưỡng hài lòng.
Trong lòng lại nhớ nhung than đá, đang tiếc Chu Thư Nhân phổ cập kiến thức cho nàng, Trúc Lan mới biết, than đá rất sớm đã được phát hiện, Tây Hán và Nam Bắc triều đều có giếng than và kỹ thuật khai thác.
Ở trong trí nhớ của Chu Thư Nhân, triều đại không có thật này cũng không thay đổi bao nhiêu, than đá cũng bị người quản chế, người bình thường muốn dùng cũng không dùng được, nếu âm thầm dùng một khi phát hiện sẽ bị trị tội.
Trúc Lan nghĩ đến than củi, cũng chỉ nghĩ đến mà thôi, nàng trả không nổi.
Củi đốt trong nhà nhặt đủ rồi, thu hoạch vụ thu bắt đầu, Chu gia có mười mẫu ruộng nước mười mẫu ruộng cạn, trong thôn cũng là người nhiều đất số một số hai, lượng lao động cũng không ít, sau khi ăn xong, người một nhà bàn bạc phân công làm việc như thế nào.
Trúc Lan ngại ở nhà, nàng tiêu một số tiền lớn bồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-cao-menh-cua-ba-ba-nha-nong/273206/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.