-Ngươi đó có thế mà cũng không hiểu, khi tu luyện bình thường cũng chia làm nhiều loại, thứ nhất là tu luyện hằng ngày ở đâu cũng có thể tu luyện chỉ cần nơi yên tĩnh giống như nhắm mắt dưỡng thần bất cứ lúc nào cũng có thể tỉnh lại, mà mấy người trong nhà này hẳn là tu luyện bình thường thế nên không cần bố trí trận pháp cấm chế làm gì cho phức tạp, với lại đây vốn là nhà của họ phòng bị sâm nghiêm chỉ cần mấy cái cấm chế báo động linh tinh là quá đủ.
-À thì ra thế, vậy còn có loại tu luyện khác nữa à?
Sách linh trả lời.
-Ừ còn có nữa là bế quan chiều sâu, hoặc là bế tử quan, người bế tử quan cần tìm nơi yên tĩnh, tốt nhất là hiểm địa không người, trận pháp kết giới có bao nhiêu thì bày ra hết bởi vì chỉ cần một chút quấy nhiễu ngoại giới truyền vào có thể khiến việc bế quan thất bại, mà thất bại thì chỉ có chết thế nên mới có tên tử quan.
-Hiểu rồi thế bế quan chiều sâu là thế nào?
-Thế mà cũng hỏi, tức là giống như lúc ngươi đột phá đấy, bên ngoài xảy ra chuyện gì cũng không biết, ví dụ như lúc đấy mà bị người ta cưỡng hiếp tại chỗ thì cũng chả biết gì.
Nghe nó nói xong Lâm Đĩnh mới thấy mình sơ ý, lỡ sau này ra ngoài ngao du tùy tiện đột phá không khéo đi tong cái mạng nhỏ.
-Nói vậy đủ rồi mau kiếm đối tượng ra tay đi, trời sắp sáng rồi đấy.
Lần lần mò mò một hồi rốt cuộc cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-dai-dao/1907314/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.