Lana lách qua những thân cay to đổ bóng về dãy chuồng ngựa. Cô lắng nghe bầy chim đậu trên cành cây hót líu lo nhưng chẳng nhìn thấy con nào. Lá cây quá rậm rạp. Cô mặc quần bò đi ủng mới, mặc áo lụa màu kem. Mũ cô đội giống mũ người Argentina hơn là mũ người chăn bò ở miền tây hoang dã. Đến gần sân, cô nghe thấy nhiều giọng nói. Lana lắng tai nghe cố nhận ra có Hawk trong đó không. Nhưng đó là Chad, mẹ anh ta và Tom Rawlins đang đi về phía ngôi nhà chính
Lana quay đi, sáng nay cô chưa gặp Chad và Katheryn. Cô muốn đi một mình. Cả ba người đang tập trung vào câu chuyện của mình. Cô hy vọng họ không nhận ra cô
- Lana!
Nghe Chad gọi, cô quay lại vẫy tay:
- Chào anh! - rồi cô đi tiếp
- Cô đợi tôi với!
Câu chào chưa đủ đối với Chad, anh ta chạy đuổi theo cô. Lana dừng lại khi nghe tiếng chân anh ta. Đang ở trạng thái vui vẻ, cô chẳng cảm thấy khó chịu mặc dù không hề muốn gặp anh ta lúc này. Trông Chad tươi tỉnh và lịch sự. Khi đến bên cô, trên mặt anh ta thoáng nụ cười dò hỏi:
- Cô đi đâu thế?
- Tôi ra chuồng ngựa. Tôi muốn đi ngựa một lát - May ra cô sẽ gặp Hawk - Tôi đã báo Carol biết rồi cơ mà!
- Nhưng sắp tới giờ ăn trưa rồi!
- Sáng nay tôi ngủ quên và vừa mới ăn sáng xong. Tôi sẽ bỏ bữa trưa nay - Cô vừa ngấu nghiến bữa sáng vì quá đói bụng
- Trông cô cũng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-dem/2242112/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.