Hawk mở bừng mắt khi nghe thấy tiếng vỗ cánh. Anh bực tức nhận thấy mình cũng đã ngủ thiếp đi. Bao lâu rồi? Anh nhìn mặt trời treo lơ lửng. Có lẽ hai giờ, chứ không nhiều hơn. Lana nằm trong vòng tay anh, nặng trĩu. Cô bình thản thở đều trong giấc ngủ say. Người anh mệt mỏi, tê cứng vì ngồi bất động lúc lâu. Dù tê cứng anh cũng không muốn cử động.
Có cái gì đó làm con chim giật mình, vì thế anh ngồi lặng im lắng nghe. Đột nhiên anh có thể phân biệt được các loạt tiếng động. Lá cây xào xạc trong gió và có ai đó hay con gì đó đi trên cỏ cao. Rồi anh nghe tiếng vó ngựa vỗ vào mặt đá, thẳng từ dưới vọng lên và không chỉ có một con ngựa.
Anh để bàn tay bịt miệng Lana, đánh thức cô dậy và dập tắt mọi tiếng động ngay từ đầu.
Cô cựa quậy dưới áp lực bàn tay anh. Có tiếng ngựa hí, tiếng sỏi đá lạo xạo dưới gót ủng. Hawk nhìn hai con ngựa trong hang, hình như chúng chẳng hề quan tâm gì tới những tiếng động này. Tiếng tay vục vào nước báo cho Hawk hay họ đã tìm thấy nguồn nước.
- Ô, nước mát quá. Tôi chưa bao giờ được uống nước mát đến như vậy - Hawk nhận ra giọng của Bill Short
- Đổ đầy chai đi, trước khi thả ngựa xuống - Rawlins ra lệnh
- Sao nó có thể biến mất không để lại dấu vết gì được nhỉ? - Short hơi ngạc nhiên hỏi - Tôi cho rằng nếu nó đi qua đây thì nó đã đi khỏi từ lâu rồi
- Việc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-dem/2242124/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.