Quý Vân Sơ nhìn đứa trẻ với nước mắt ướt đẫm cả mặt, lo lắng đi theo: “Có chuyện gì xảy ra, ngươi muốn mang ta đi đâu?”Nam hài không trả lời, chỉ là một bên dùng sức lôi kéo Quý Vân Sơ, một bên khóc lóc kêu cứu mạng.
Quý Vân Sơ trong lòng cũng có chút sốt ruột, để nam hài kéo nàng tới một nơi khác…Mơ hồ nhìn thấy ánh nến mờ ảo trong ngôi nhà trước mặt, đến gần hơn có thể nghe thấy tiếng kêu cứu của một nữ tử và tiếng đồ vật rơi xuống đất.
Nam hài chạy đến trước cửa phòng không ngừng gõ cửa kêu tỷ tỷ, nhưng cửa đã bị khóa lại.
“Tống thanh, Ngươi đúng là không biết tốt xấu, sau này đi theo ta ngươi sẽ được ăn sung mặc sướng.
” Một giọng nam ghê tởm phát ra.
“Phi, ở cùng thổ phỉ như ngươi, ta tình nguyện chết!” Tống Thanh chán ghét nói.
“Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, một hai phải muốn lão tử mạnh bạo.
”Ngay sau đó tiếng thét của nữ tử chói tai truyền tới.
Quý Vân Sơ không quan tâm đến chuyện khác, nhanh chóng nhìn chung quanh tìm t công cụ.
Nàng khiêng một chiếc ghế cũ trong sân: “Tránh ra!”Nam hài đứng lui ra bên cạnh.
Quý Vân Sơ đập mạnh cái ghế vào cửa, đập hai, ba lần rồi dùng một chân đá tung cánh cửa.
Nam nhân bên trong đang giật tóc Tống Thanh không ngừng đập đầu nàng ấy xuống bàn, Tống Thanh không ngừng vùng vẫy và la hét.
Chiếc ghế trong tay Qúy Vân Sơ gần như rơi ra, nàng dùng chân ghế đập vào đầu nam nhân.
Nam nhân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-duong-thanh-ap-trai-phu-nhan/2098127/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.