Lập khiêm lên tiếng trước
-cô muốn gì?
-Muốn sao băng
-tự đi mà tìm
-không làm được
-vậy thì im lặng đi
-không thích
-vậy cô thích gì?
-thích nói chuyện
-không thích
-vậy anh thích gì?
-thích im lặng
-không được
-cô đi lên trời đi
-không đi được
-có sao băng đấy
-chưa chắc sẽ có
Cuối cùng cả 2 cùng ngưng lại nhưng thái lâm vẫn tiếp tục thắc mắc
-còn 2 câu cuối có nghĩa là gì?
nhỏ nhấp ngụm nước rồi nói tiếp
-có nghĩa là anh ta chịu nói chuyện rồi
Cả bọn cùng đồng thanh kêu lên
-trời ơi
-bạn là người đầu tiên hiểu anh mình nói gì và làm anh ấy bó tay đấy
Nhỏ lóng ngóng làm đổ nước vào người
-bạn lóng ngóng làm đổ nước vào người kìa giống như con nít vậy!
vừa nói Diệu hương vừa lấy khăn giấy lau cho nhỏ
-cảm ơn bạn nha.
Diệu Hương đưa tay lau vết nước dính trên cổ nhỏ
- đây là gì vậy?
-ý bạn là gì?
-Sợi dây chuyền cỏ 4 lá này đẹp thật đấy! cậu mua nó ở đâu vậy?
- Mình cũng không rõ nữa!
Nhỏ lấy sợi dây chuyền ra, trong ánh sáng nó lấp lánh vô cùng
-Sợi dây chuyền đó,....cô... lấy nó.
Lập khiêm không ngưng nhìn vào sợi dây chuyền. vừa lúc tiếng trống vào lớp vang lên. nhỏ cùng mọi người trong bàn đứng lên. bước ra ngoài.lập khiêm lập tức chạy theo
-Em chính là băng du mà.phải không?
-anh đang nói cái gì vậy?
Lập khiêm dùng tay giữ chặt vai nhỏ lại
-- em đúng là băng du rồi
Anh ôm nhỏ thật chặt mặt cho xung quanh có bao nhiêu người nhòm ngó,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-hanh-phuc/1054059/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.