Diệp Kiều cúi đầu nhìn gà rừng trong tay, có chút hiểu ra vì sao có thứ đi theo mình.
Xem ra là bị mùi máu tươi của gà rừng hấp dẫn đến.
Thật ra cô không phải không biết đạo lý này, có điều hiện tại không có nhiều điều kiện, cô không có khả năng giống như lúc trước bỏ gà vào không gian hoặc túi trữ vật.
Trong sọt có thảo dược và nấm hương đã gần đầy không thể chứa thêm đồ được nữa.
Cô đành phải xách gà trên tay.
Ở đây không tính là sâu trong rừng, dã thú ít, cho nên cô mới không cố kỵ, không ngờ vẫn hấp dẫn dã thú đến.Hơn nữa còn lặng lẽ đi theo một đường, nếu không phải trực giác của cô nhạy bén thì chỉ sợ không thể phát hiện ra.
Xem ra vật đi theo cô rất gian xảo.
Cô dừng lại, vật kia cũng dừng lại, chắc chắn đang núp ở đâu đó.Hiện tại Diệp Kiều chỉ là một người phàm, vật kia không động cô sẽ không biết được vị trí cụ thể, có điều chỉ cần cô động thì vật kia sẽ động theo.
Khi đó chắc chắn có thể phát hiện được vị trí cụ thể.
Nếu vật kia không trực tiếp xông ra thì càng tốt, Diệp Kiều không xác định mình có đối phó lại vật kia hay không.Xem ra vật kia không từ bỏ, cô vừa đi về phía trước không bao lâu liền cảm thấy vật kia đi theo.Vốn Diệp Kiều đang cân nhắc thả cho vật kia một con người, nhưng nếu vật kia muốn tìm chết thì cô mắc gì không thành toàn cho nó? Uy nghiêm của Kim đan lão tổ không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-trong-sinh-cua-nu-phu-quan-tau/1820223/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.