Diệp Kiều nhìn mấy thứ trước mặt, sau đó cô thở dài thật sâu.
Với chút đồ này mà muốn làm chút đồ ngon cho Cố Trăn thì thật là không dễ dàng.Phải nói là trước khi đi, Cố Trăn đã chuẩn bị đầy đủ đồ ăn cho cô, tiền trợ cấp mỗi tháng anh cũng gửi cho cô đều đều là vì anh sợ cô em gái duy nhất này chịu uất ức.
Nói sao thì cô cũng không thể sống cuộc sống như thế này mới phải.Chủ nhân của cơ thể này sống như vậy là cũng đáng lắm.
Ai bảo cô ngây thơ quá, việc gì cũng đi tin tưởng cái người không có ý tốt như Hà Quế Hương.
Mỗi lần Hà Quế Hương tìm cô ấy khóc lóc kể lể nhà cô ta sống khổ sở bao nhiêu, trong nhà có nhiều khó khăn gì đấy thì cô liền không chịu được.Lần nào cô cũng vỗ ngực bảo đảm, lương thực, phiếu gạo, tiền,...!gì đấy phần lớn đều lọt vào túi của Hà Quế Hương, còn bản thân mình thì sống những ngày tháng nghèo túng.Thế này thì cũng thôi đi.
Đã làm chuyện tốt rồi mà cô còn rước vạ vào người nữa.
Hà Quế Hương đã lấy đồ rồi còn chửi bới cô ở bên ngoài, cho nên đa số ấn tượng của những người trong thôn đối với cô đều không tốt, họ cho rằng cô không hiểu chuyện, ham ăn biếng làm.
Bình thường cô cũng không hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao, thật ra thì những lúc đó chủ nhân của cơ thể này đang đi giúp Hà Quế Hương làm việc kiếm sống rồi.Diệp Kiều nghĩ vậy thì ngoài lắc đầu cũng chẳng biết làm gì hơn.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-trong-sinh-cua-nu-phu-quan-tau/1820231/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.