Trước ngực bị một trận đau nhức truyền tới, Tô Cẩm Tinh lập tức ngồi xuống, rất lâu sau cũng chưa đứng dậy được.
Tiêu Hào sợ hãi khóc: "Dì! Dì, dì không sao chứ? Chú ơi, sao chú lại đẩy dì!”
Quản lý cau mày chần chờ nói: "Tôi có dùng nhiều sức đâu, sao có thể đau như vậy? Có phải là cô đang ăn vạ hay không?”
Tô Cẩm Tinh nhắm mắt lại, chờ đợi cơn đau này qua đi.
"Ồ, tôi biết rồi, mang theo trẻ con đến ăn vạ? Ồ, chiêu trò của mấy người thăng cấp rồi? Cô gái, cô nói xem cô làm gì không làm, lại đến ăn vạ? Tôi đếm đến ba, nếu cô không rời đi, tôi sẽ gọi bảo vệ đuổi hai người ra ngoài.”
Tiêu Hào vẫn lo lắng ở bên cạnh Tô Cẩm Tinh, mang theo tiếng khóc nhỏ giọng nói: “Dì, con không vào, con ở bên ngoài chờ, dì có bị thương hay không? Con sợ…”
Tô Cẩm Tinh khuôn mặt tái nhợt, lắc đầu: "Dì không sao, đừng sợ.”
“Dì…”
Tô Cẩm Tinh nắm lấy tay cậu bé: "Không sợ, dì ở đây, dì sẽ bảo vệ con, không để cho bất cứ ai bắt nạt con.”
Thái độ của người quản lý thậm chí còn tồi tệ hơn, mắng dữ tợn: "Được rồi, không đi phải không? Bảo vệ đâu! Đưa cặp mẹ con ăn vạ này ra khỏi đây! Đừng làm bẩn khách sạn chúng ta!”
Bốn năm bảo vệ tráng kiện mặc đồng phụ đen chạy vào, định lôi cô đi.
Tiêu Hào ôm chặt Tô Cẩm Tinh, khóc to: “Xin các chú, đừng kéo dì ấy, dì ấy bị bệnh, dì ấy không khỏe, để dì ấy nghỉ ngơi một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-duong-truy-the-dai-dang-dac/1822541/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.