Trước đó, Bạc Hàn Nghiêu luôn cho rằng hôn môi vừa mất vệ sinh, lại chẳng cần thiết.
Cậu nghĩ cả đời này mình cũng sẽ không bao giờ mạo hiểm nguy cơ nhiễm bệnh để có bất kỳ hình thức tiếp xúc miệng nào với người khác.
Kể cả có ý định hôn Giang Bảo Thuần, cậu cũng không muốn dính đến nước bọt của cô.
Thế nhưng, vào khoảnh khắc đôi môi của Giang Bảo Thuần áp lên, cậu chỉ thấy da đầu tê rần, lập tức quên sạch những tính toán ban đầu, theo bản năng ngậm lấy môi cô, mạnh mẽ hút lấy.
Thật kỳ lạ, hành vi trao đổi dịch thể đầy rủi ro này, tại sao lại khiến người ta nghiện đến thế?
Bạc Hàn Nghiêu dán sát môi mình vào môi Giang Bảo Thuần, làm một việc mà trước đây cậu chưa từng nghĩ tới, cậu nuốt nước bọt của Giang Bảo Thuần, cùng với son môi còn vương trên môi cô.
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, cậu cảm giác như có thứ gì đó bóp nghẹt lấy tim mình, lại mang đến một sự thỏa mãn khó mà diễn tả thành lời.
Nhưng ngay sau đó, cơn ghen bất ngờ ập đến đỉnh đầu. Giống như một luồng điện không thể khống chế, lan nhanh trong cơ thể cậu, tạo thành một mạch dẫn liên tục.
— Không thể kiểm soát, cũng chẳng thể ngắt đoạn.
Bạc Hàn Nghiêu gần như không thể kiềm chế mà nghĩ: Bạc Tuấn có từng hôn Giang Bảo Thuần như thế này không? Có từng giống như vậy, ngậm lấy môi lưỡi cô, nuốt trọn nước bọt cô, cho đến khi đôi môi cả hai trở nên dính ướt, mềm nhũn?
Giang Bảo Thuần không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-khat-bao-sao-tieu-hoang-qua/2854856/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.