Bên ngoài gió thổi từng trận mát lạnh, rèm cửa sổ nhẹ nhàng lay động, ánh nắng ấm áp chiếu vào, lẳng lặng chiếu trên người hai người.
Lưng cậu che đi ánh sáng hướng về phía mặt cô, ánh mặt trời chiếu xuống tạo thành một cái bóng mờ trên mũi của cậu.
Bên tai vang lên giọng nói trầm thấp, dịu dàng: “Cậu muốn làm chuyện xấu gì.”
Lục Niệm Niệm nuốt nước bọt, không biết có phải là cậu đang giả vờ hồ đồ, trở nên lúng ta lúng túng: “Tớ, tớ chỉ là tùy tiện nói...”
Lời còn chưa dứt, người thiếu niên nghiêng người xuống, môi mỏng mềm mại áp trên hai cánh môi mở ra khép vào của cô, khoảng cách rất gần, hơi thở của hai người nhàn nhạt hòa quyện vào nhau, trên người cậu còn có mùi bạc hà thanh mát dễ ngửi.
Lục Niệm Niệm mở to hai mắt, rốt cục chầm chậm phản ứng lại, vài giây sau, khuôn mặt trắng nõn, mềm mại đỏ hồng như trái cà chua.
Lần hôn môi này không giống với hai lần trước, cậu không còn ngây ngô hờ hững mà lướt qua, mà là thâm dò sau tiến vào từng chút từng chút một, đầu lưỡi linh hoạt hơi dùng sức, cạy mở hàm răng của cô gái, làm theo bản năng, hấp thu từng chút ngọt ngào.
Kỹ năng hôn của cậu thiếu niên vô sư tự thông, khiến Lục Niệm Niệm kinh ngạc tại chỗ, xúc cảm rõ rệt như vậy khiến cả người cô run rẩy, tứ chi đều trở nên cứng ngắc, ngây ngốc bị cậu kéo theo, nhưng không biết phải phản ứng làm sao.
Không chỉ dưỡng khí tiêu hao cạn kiệt, Lục Niệm Niệm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-khong-phai-vi-em-dang-yeu-sao/1064225/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.