Edit & beta: Yan Đôi khi cuộc đời thật vô thường, giống như việc Lâm Vũ Sinh ngã từ cầu thang cao như vậy xuống, chân tay chỉ bị trầy xước nhẹ, không bị gãy xương. Vết thương nghiêm trọng nhất là ở mắt trái của cậu, do bị va đập mạnh gây rách võng mạc cần phải phẫu thuật ngay lập tức. Đây là bệnh viện tư nhân hàng đầu ở thành phố Z, nơi tập hợp các thiết bị y tế tiên tiến và đội ngũ chuyên gia hàng đầu và đây không phải là một cuộc phẫu thuật chết người. Lâm Vũ Sinh vẫn tỉnh táo, đã ký giấy ủy quyền bên trong, bây giờ chỉ cần Trọng Dương Hạ ký tên là có thể tiến hành phẫu thuật ngay lập tức. Đó là cái tên xấu xí nhất mà Trọng Dương Hạ từng ký trong đời. Mỗi nét chữ đều cong queo và xoắn lại, như thể ngòi bút đang leo qua những ngọn núi và những gờ trên giấy, thật khó để tạo thành ba từ. Chính tại thời điểm này bất ngờ hắn đã nói “Làm ơn” với bác sĩ. Trước đó, Trọng Dương Hạ luôn tin rằng những lời cầu nguyện của mọi người trong thời kỳ khủng hoảng chỉ là tìm kiếm một loại an ủi tâm lý, cho đến khi hắn tự mình trải nghiệm nó, sau đó hắn hiểu hoàn toàn phải cần bác sĩ như thế nào. Đèn đỏ bật sáng, một ngày trôi qua như một năm, Trọng Dương Hạ đang trong trạng thái thôi miên. Nó giống như quay trở lại thời điểm Trần Diệp vào phòng cấp cứu. Chỉ là lúc đó, ít nhất Lâm Vũ Sinh đã ở bên cạnh hắn, còn bây giờ hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-mua-giua-he-nhat-chich-tinh-tinh/2855659/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.