Edit & beta: Yan Trời dần tối, ngoài cửa sổ lại bắt đầu rơi những bông tuyết to như lông ngỗng. Trên tivi đang phát chương trình gala mừng năm mới, tiếng nhạc rộn ràng tràn ngập khắp phòng khách. Phòng khách rộng rãi, sáng sủa nhưng lại vắng bóng người. Trong bếp. Lâm Vũ Sinh đang cúi đầu chăm chú cầm muôi nhẹ nhàng thổi nguội, rồi cẩn thận hớp một ngụm, chậm rãi nếm thử vị mặn nhạt của canh. Phía sau đầu cậu, mái tóc đã để dài suốt một năm, mãi đến đám cưới năm ngoái mới cắt, giờ đã mọc ra được một chỏm nhỏ, Trọng Dương Hạ cứ rảnh là lại nghịch nghịch, như nghịch tràng hạt vậy. Nhắc đến đám cưới, Trọng Dương Hạ phải cầu hôn đến hai lần Lâm Vũ Sinh mới chịu gật đầu. Địa điểm tổ chức chính là toà trang viên xinh đẹp mà mấy năm trước Lâm Vũ Sinh từng đặt nhưng rồi huỷ. Lần kết hôn đầu tiên chẳng có gì cả, lần thứ hai Trọng Dương Hạ bù đắp mọi thứ cho cậu. Buổi lễ long trọng chưa từng có, náo nhiệt vô cùng. Hôm ấy Lâm Vũ Sinh rất vui, tuy mệt rã rời nhưng đến tối tim vẫn mềm nhũn, nằm cuộn trong lòng Trọng Dương Hạ, tay cầm giấy chứng nhận kết hôn mà lật qua lật lại xem mãi. Ảnh chụp trên giấy chứng nhận là do thuê hẳn nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, hai người đứng sát cạnh nhau, cười tươi rạng rỡ. Mỗi ngày sau khi cưới đều hạnh phúc và bình yên, Lâm Vũ Sinh cuối cùng cũng hiểu ra, muốn trói một người bên mình mãi mãi, chỉ tờ giấy đăng ký kết hôn thì không đủ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-mua-giua-he-nhat-chich-tinh-tinh/2855691/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.