Edit: Fei Yang
Beta: Mốc
✧✧✧✧✧
Trung tâm công ích “Gia viên Tinh Tinh” nằm trong trung tâm giáo dục đặc biệt của thành phố, mỗi tuần do hai bác sĩ chuyên nghiệp dẫn tình nguyện viên xã hội cùng tổ chức khóa học rèn luyện. Khóa học ngoài rèn luyện chân tay và một số bộ phận trên cơ thể, thì còn bao gồm các hoạt động như đọc sách, ca hát,…
Bác sĩ tình nguyện Trương làm một số trắc nghiệm đơn giản cho Tôn Phi trước.
Anh ta hỏi Tôn Bằng, “Anh ấy bao nhiêu tuổi?”
Tôn Bằng: “33.”
Tôn Phi tò mò nhìn chằm chằm một chậu trầu bà trên bàn.
Anh ta muốn động tay ngắt lá, Tôn Bằng đè tay anh ta lại.
Anh ta không nhúc nhích nữa.
Bác sĩ Trương gật đầu, nói với Trần Nham: “Chứng tự bế càng tiến hành can thiệp sớm càng tốt. Tuổi này của anh ấy, xác suất cải thiện chức năng rất nhỏ. Nhưng tham gia khóa học của chúng tôi thì có thể làm cho anh ấy vui vẻ hơn, làm cho anh ấy có nhiều cảm nhận về cuộc sống hơn. Hai người nói anh ấy thích đọc sách, tin rằng anh ấy sẽ rất thích khóa đọc của chúng tôi.”
Tôn Phi nhân lúc Tôn Bằng nghiêm túc nghe bác sĩ Trương nói, rốt cuộc đã ngắt một chiếc lá trầu bà.
Bác sĩ Trương mỉm cười với anh ta.
Bác sĩ Trương nói tiếp, “Người mắc chứng tự bế ở nơi này rất nhiều, nên không phải không có khả năng anh ấy có thể tìm được bạn của mình ở đây.”
Người trong xã hội thường bởi vì lời nói và hành động gắt gỏng kì quái của người mắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-mua/938829/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.