Vậy là tôi quyết định chẳng chuẩn bị gì cho sinh nhật con nhà bên cả.
Tôi cũng có nghĩ, nếu trong trường hợp khẩn cấp nó đòi thì nên mua gì. Tuy nhiên, đầu óc nhạt nhẽo của tôi chẳng thể nghĩ ra cái gì thú vị hay mặn mòi một chút. Mấy năm trước đều là nó tia đồ trước sau đó cứ thế bắt tôi mua chứ tôi có phải động não tí nào đâu. Bây giờ mới thấy thực là khó khăn để chọn quà sinh nhật cho con mén này.
Đồ áo? Tôi không biết về gout đồ của nó. Không biết luôn size đồ áo của nó. Đồ lưu niệm? Thôi, dẹp đi. Mấy đồ để cho đẹp đó chắc chắn nó sẽ chẳng giữ nổi qua ba ngày. Sách? Ha, con nhà bên đọc sách?
Đấy, thế là càng củng cố cho quyết tâm thôi khỏi chuẩn bị gì của tôi.
Mấy ngày trước sinh nhật Dương, tôi cũng có dò la và thấy chẳng có động tĩnh gì cả. Bình thường, nếu nó mà tổ chức sinh nhật thì mời cả lớp đến, ai đến thì đến, không đến được thì thôi. Đấy, vậy mà chẳng nghe được tin tức gì có nghĩa là năm nay Dương sẽ không tổ chức sinh nhật rồi. Hoặc chỉ tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ mời những người quan trọng nhất đến. Và dĩ nhiên, tôi không nằm trong danh sách những người quan trọng ấy nữa.
Ngày sinh nhật của con nhà bên, nó vẫn đi học bình thường. Trong giờ học vẫn đi mua kẹo bao bọn cùng bàn xung quanh nhưng phạm vi rất nhỏ, tất nhiên là không với đến chỗ tôi ngồi tít tắp dưới bàn cuối. Hôm đó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-nha-ben/1890925/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.