Đó là một ngày mưa tầm tã.
Tôi lơ mơ mở mắt dậy, lắng nghe tiếng mẹ quát lẫn cùng tiếng mưa rơi. Vậy là mùa thu đến rồi đó. Cái thời tiết mát mẻ này mà đánh một giấc đến trưa thì tuyệt cú mèo. Nhưng tôi chưa có điên, tôi mà nướng thêm một giây phút nào nữa thì mẹ sẽ đưa tôi lên chảo nướng thật luôn.
Tôi vừa ngáp vừa chuẩn bị sách vở, Toán Lí Hóa rồi lại Sinh, ngán thế chứ lại. Hôm qua mặc dù tôi đã thức đến tận mười hai giờ nhưng vẫn chưa làm hết bài tập cơ. Thôi thì sáng nay đến sớm để chép bài Dương, Lâm hay Thắng cũng được.
Tiếng mẹ Dương quát xuyên qua nhà tôi:
- Dậy mau! Thằng Việt nó đi học từ bảy đời tám tổng nào rồi kìa.
Trả lời là mấy tiếng ư ử không tin của Dương trong chăn.
Tôi húp sụp soạt qua loa mấy miếng mì tôm rồi chào mẹ để lên đường đi học có mấy trăm mét. Tôi bung cây dù đen thù lù, đi vào màn mưa tầm tã, nhìn ngầu lòi hệt như những sát thủ trong game. Đó là tôi nghĩ vậy, ai ngờ được trong cơn mưa hôm đó, tôi thành thằng nam phụ trong mấy bộ phim Hàn Xẻng ướt át mà con nhà bên hay xem chứ.
Tôi đi đến cổng trường thấy một đám lố nhố học sinh đang đợi ở nhà xe. Chả là nhà xe xa với mấy tòa nhà học của trường, nên đám học sinh chắc đang đợi cho mưa ngớt ngớt một tí rồi dùng khinh công phi vào cho đỡ ướt. Hoặc là soi xem trong những thằng đội ô như tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-nha-ben/309469/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.