Chương 638:
Những lời này, làm cho tất cả mọi người đều là rùng mình một cái.
Dương giáo sư cười to nói: “Bàng Công chỉ thích pha trò, đừng hù mấy đứa nhỏ này!”
“Ai đùa, ta thật sự nhìn thấy, năm bảy tuổi theo cha vào sa mạc!”
Bàng Công vẻ mặt nghiêm túc, vừa nói vừa lộ ra vẻ sợ hãi.
Dương giáo sư cũng là thu lại nụ cười, xem ra cái này Bàng Công không có nói láo.
“Ngày ấy, đã đến ban đêm, cũng là cái giờ này, mặt trời xuống núi, trời dần dần đen lại. Ba tôi và tôi dựng lều ngủ. Vì tôi đang chuẩn bị nguồn nước cho ngày hôm sau. bên cạnh tôi là một khe nước, nên tôi theo Cha đến bên dòng nước, sẵn sàng lấy nước. “
“Sau đó, trên bờ, tôi nhìn thấy bà ấy!!”
Mọi người đều nhìn Bàng Công chằm chằm.
“Bà ấy đang quỳ xuống uống nước. Dưới ánh trăng, tôi không thể nhìn thấy toàn bộ hình dáng của bà ấy, nhưng tôi có ấn tượng rất rõ ràng. Lưỡi bà ấy quá dài, và mái tóc rối bù. Khi chúng tôi đi ngang qua,tôi đã tình cờ đối mặt với mắt của bà ấy thế là bị lục sắc”. (kiểu bị mê hoặc như bị ng bị mộng du) “Ba tôi lúc đó cũng chết lặng, hét lên, Tiểu Niên, quay lại đi, đừng nhìn!”
Tôi và bố cùng quay lại, quỳ xuống hướng phía mặt trăng.
Bởi vì ba tôi nói với tôi rằng khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-nha-giau/2632621/chuong-638.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.