Edit:hoahongdaoktx (wattpad)
Tâm ma cuối cùng.
Thanh Huyền nhìn hình ảnh trước mắt, sóng gợn lăn tăn trong đôi đồng tử.
Hồng y chói mắt, trong cung điện trên Tiên giới, các vị tiên chăm chú nhìn một đôi nam nữ dung mạo tuyệt thế đang đứng ở chính giữa, tay nắm dải lụa đỏ.
Thiếu nữ dịu dàng e lệ, khóe môi tươi cười, khiến lòng người say đắm.
Nam tử trong trẻo nhưng vẻ mặt lại lạnh lẽo tựa vầng trăng, đẹp thì có đẹp nhưng không mang chút cảm xúc nào.
Đây là thời điểm y và Mẫu Đơn tiên tử cử hành đại điển lập khế ước.
Một lễ kết bạn đời thất bại lại có thể tạo ra ác mộng trong giấc mơ của Ân Du ư? Còn trở thành tâm ma, tra tấn người kia khổ sở như thế.
Thần thức rơi vào trong tâm ma, Thanh Huyền mở mắt, y cảm thấy toàn thân đau nhức, hình như cơ thể này vừa bị ăn đòn.
"Ô Diêm, nếu còn dám đi theo, ta đây thấy lần nào sẽ đánh lần đó!"
Giọng nói kiêu ngạo tùy tiện, Thanh Huyền cũng không bị thương, chỉ là thấy đau ở những chỗ bị đánh.
Y ngồi dậy, mặt trời rực rỡ treo lơ lửng phía chân trời, nhưng sắc đỏ không thể nào sánh kịp với người khoác hồng y trước mắt.
Ân Du thiếu kiên nhẫn nhìn Ô Diêm nằm trên đất, tuy hắn* tự biết mình xuống tay có chừng mực, nhưng thấy người vẫn cứ nằm im không động đậy thì có chút lo lắng.
(Hắn: Ân Du lúc này hơn trăm tuổi rồi, nên giờ sẽ chuyển xưng hô từ "cậu" thành "hắn" như lúc đầu nha. Truyện chỉ được đăng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-noi-em-khong-thich-ta/2093040/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.