Nếu công ty này có thể hoạt động trở lại, đối với ông mà nói quả thực chính là chuyện tốt đẹp nhất trên đời.
"Kỳ thật tôi không nhất định phải yêu cầu bao nhiêu tiền, trước mắt công ty này thiếu không ít nợ bên ngoài, nếu như cậu có thể giúp tôi trả khoản nợ, công ty này chính là của cậu rồi."
Tiền Đại Vĩ lấy ra vài văn bản hợp đồng, kỳ thật có lẽ là lúc trước, ông cũng đã có quyết định bán đi công ty.
Buổi chiều cũng đã từng chọn vài người thích hợp, cuối cùng đều đàm phán thất bại ở phương diện giá cả này.
"Nợ bên ngoài của ông là bao nhiêu?"
Lâm Thần bắt được trọng tâm.
Tiền Đại Vĩ gãi gãi đầu, sau khi nhiều lần đấu tranh, vươn một ngón tay: "Ít hơn một trăm triệu một chút!"
"Con số cụ thể!"
"Hơn chín ngàn vạn!"
Tiền Đại Vĩ từ bên trong kẽ răng cố nói ra bốn chữ.
Trong lòng không ngừng đập thình thịch, hai tay khẩn trương cũng không biết nên để ở chỗ nào, bởi vì có vết xe đổ, ông thật sự thực sợ hãi Lâm Thần sẽ vì vậy con số trên trời mà bỏ cuộc.
Mà nếu như giảm giá tiền xuống, một khi cầm công ty bán ra bên ngoài, nhà ông không có năng lực nào trả lại nợ nần này.
Cho dù là đến tòa án xin phá sản, đoán chừng cũng không giải quyết được.
Bất động sản đứng tên ông cũng gần như sớm đã đem bán đấu giá rồi, kỳ thật chính là một quang can tư lệnh, toàn bộ công ty trừ bỏ vài nghệ sĩ, mà ngay cả dì quét
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-re-la-than-y/1279370/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.