Edit: Hikari2088
Beta: MinnieKemi
Từ Trường An đi về phía đông thì phải đi qua sông Bá.
Có câu "Bá liễu phong tuyết" chính là để chỉ tháng ba, gió thổi bông liễu bay đầy trên cầu Bá. Chẳng biết cây liễu đó đã ở đây bao nhiêu năm, thân cây vững chãi mạnh mẽ sống qua năm tháng dài lâu. Mùa đông từng nhành liễu phất phơ lay động trong ánh tà dương, người qua lại trên đường dần dần ít đi.
Hứa Tắc cưỡi lừa đi qua cầu Bá vừa lúc hoàng hôn đẹp nhất.
Cư dân sống lâu gần vùng này đều biết chỉ có ở chỗ này mới ngắm được cảnh đêm đẹp nhất ở Ly Sơn. Hứa Tắc bất giác đi chậm lại, nàng nheo mắt nhìn một đứa bé đang ôm cành liễu trong ngực cách đó không xa.
Đứa bé nọ hình như còn chưa biết đi biết nói, người mẹ cùng nó bẻ một cành liễu rồi ngây ngô đưa cành liễu người đàn ông đối diện đang dắt theo một con lừa. Người đàn ông đó nhận cành liễu xúc động xoa đầu đứa bé, nói lời từ biệt với người phụ nữ rồi xoay người cưỡi lừa lên đường.
Muốn đến quan ải phải qua cầu Bá nên đi qua nơi này ngày nào đều nhìn thấy những cảnh sum họp hay biệt ly như thế này. "Bẻ cành liễu tiễn đưa trên cầu Bá" ① là tiết mục phải có. Tiễn người thân bạn bè ai cũng mong có ngày trở về. Nhưng ở đời lại thường thấy cảnh một đi không trở lại.
①Nguyên văn là "Bá kiều chiết liễu tiễn đưa"
Chúng ta chỉ biết được mặt đất dưới chân mình còn nơi phương xa nơi người thân mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-re/1362970/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.