Mạc Ảnh Quân thản nhiên mở miệng: "Cương lão."
"Ảnh Quân, đã lâu không gặp, xem ra ngươi tiến bộ rất lớn !"
Cương lão ánh mắt bí hiểm nhìn Mạc Ảnh Quân cùng tiểu Bạch trong lòng hắn.
Mười năm không gặp, tiểu tử này vậy mà đã tấn cấp đấu linh, thật là yêu nghiệt, mà quan trọng hơn là con bạch miêu đang được Mạc Ảnh Quân ôm, y cảm thấy có một cỗ sức mạnh rất lớn trên người nó !
Mấy tên đệ tử muốn ăn hiếp Mạc Ảnh Quân trông thấy đường đường là hiệu trưởng Thanh Lam học viện lại đích thân ra đón tên này, vô cùng hoảng sợ, rụt cổ ở một bên không dám lên tiếng !
Mạc Ảnh Quân lạnh nhạt gật đầu với Cương lão, đi thẳng lên không liếc mắt đám người kia lấy một lần.
——————————
"Tiểu Quân, ngươi vừa đi đâu vậy!"
Mạc Ảnh Quân vừa bước vào cửa phòng đã bị một thân ảnh phi đến ôm chặt, lỗ tai ong ong vì người kia hét lớn.
Thanh lão vừa ôm lấy tiểu Quân nhà hắn còn chưa được một giây đã bị một cỗ sát khí vô cùng khủng bố bắn đến, hắn vội vàng lấy đà bật ngửa ra sau, đồ đạc trong phòng lập tức tan hoang như vừa bị cơn lốc quét qua.
Hắn hoảng sợ trợn mắt nhìn con mèo nhỏ đang bám lấy cổ tiểu Quân trợn mắt nhìn mình, sát khí toả ra kinh khủng, miệng 'ngao ngao' kêu.
"Tiểu Quân, con mèo trắng này ở đâu ra? . . . Khoan đã, nãy ngươi đột nhiên không từ mà biệt chẳng lẽ là vì nó?!"
Cương lão đi sau Mạc Ảnh Quân bước vào, nhíu mày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-than-thu-ngu-ngoc-cut-ngay/2250649/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.