“Chú… Chú già… Chú già lông trắng…” Cô rốt cuộc bị làm sao vậy? Tại sao lại có cam giác giống như say xe.
“Chú già… Tôi khát…”
Nhìn cô gái nằm trên giường mở miệng nói những lời vô nghĩa, Hạ Vũ Trạch bất đắc dĩ lắc đầu. Hắn xoay người đến tủ lạnh lấy ra một chai nước khoáng, sau đó trở lại trước giường nâng Chu Hiểu Hiểu dậy, mang chai nước đút đện tận miệng cô.
“Cô không phải là muốn uống nước sao? Uống đi!”
Chu Hiểu Hiểu tiếp nhận chai nước khoáng uống ừng ực, chất lỏng trong suốt từ khóe miệng của cô tràn ra ngoài, theo chiếc cằm nhọn chạy xuống dưới làm xuất hiện một đường cong hoàn mỹ, bộ ngực lúc ẩn lúc hiện.
Tùy tiện đem cái chai quẳng sang một bên, cô dùng sức nắm áo của mình “Nóng quá!”
“Ách…” Hạ Vũ Trạch hít một hơi, cô gai này rốt cuộc có mình đang làm cái gì không đây?
“Nóng quá! Nóng quá!” Nói xong, cô quẳng cái khăn quàng cổ, chuẩn bị cỡi đến quần áo.
“Này! Cô…! Đủ rồi!” Hắn bắt lấy tay cô, nhanh chóng ngăn lại động tác nguy hiểm của cô.
“Chú già? Chú cũng nóng sao?” Hai gò má Chu Hiểu Hiểu đỏ bừng, một mặt vô tội nhìn hắn “Tôi giúp chú cỡi quần áo”
“Cô gài này! Đáng chết!” Đối mặt với hai khóe mắt long lanh của cô, Hạ Vũ Trạch không kiềm được cảm xúc đẩy gã cô trên giường “Cô an phận một chút không được sao?”
“Chú già… Chú cứ như vậy làm sao tôi giúp chú cỡi quần áo đây?” Hai tay cô bị hắn kềm chặt trên giường, ông chú này hiện tại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/con-trai-ba-ba-con-la-ai/2533120/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.