Hình như....Có gì đó không ổn lắm.
Cô có nên tuân theo cảm xúc mà chuồn đi không nhỉ? Hẳn là nên...
"Chihiro...Đi thôi!"
Kazuha có lẽ đã rất đói. Nóng lòng muốn thử mĩ thực bên trong nhà hàng. Thấy thế, cô nén đè xuống cảm giác là lạ trong lòng, cầm điện thoại lên gọi lại cho Kuro-chan yêu quý. Nhưng khi gọi, lại không thể nào gọi được nữa.
"Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được..."
"Ơ, sao vậy nhỉ." Cô nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, hơi nhíu mày "Lỡ như để Kuro-chan lo lắng thì làm sao bây giờ."
(Yu: không đơn thuần là lo lắng, là điên rồi má.)
Bụng mẫn cảm sôi lên, cô đói đến không nói lên lời. Lập tức phi thân như anh hùng tràn trề nội lực tiến vào:
"Đói quá.."
Kazuha và Chihiro nằm rũ trên bàn, Heiji bè bè con mắt ra, không mấy thú vị.
"Đã để các cháu đợi lâu. Đồ của các cháu đây."
Một đĩa mực xào đơn giản mang lên, Chihiro cảm động muốn khóc. Đồ ăn hàng, đồ ăn hàng thật sự là ngon quá...Muốn được ăn hàng ngày TvT
Thấy vẻ mặt đó của cô, Kazuha rất là đắc ý:
"Thế nào, đồ ăn ở Osaka rất ngon phải không?"
"Đúng là rất tuyệt. Khi nào có cơ hội về Kyoto tớ nhất định sẽ dẫn hai cậu đi ăn."
"Một lời đã định."
Suиɠ sướиɠ đưa miếng mực lên miệng, còn chưa kịp nhai, cô bị tiếng mở cửa quá mức tàn bạo làm cho miếng mực nháy mắt phun ra. May mắn Heiji tránh nhanh, nếu không mặt của hắn chắc đã biến thành thùng rác mất.
"Ku-Kuro-chan? Cậu sao vậy?" Chihiro
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/conan-dong-nhan-boss-mafia-la-thanh-mai-truc-ma/388845/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.