Dụ Ninh rút mấy nghìn đồng ra khỏi thẻ, đi đến siêu thị mua vài loại thức ăn dễ no bụng.( mấy nghìn của người ta là mấy nghìn nhân dân tệ, tương đương mấy triệu của bên mình nha mọi người, chứ không phải mấy nghìn vnđ đâu)
Đi dạo đến mười một giờ, Dụ Ninh đột nhiên nghĩ đến lúc này đây chính là khoảng thời gian Cố Tỉ Vực bắt đầu phát sốt, sau khi sốt cao kéo dài đến tận cuối ngày thì mới thức tỉnh lôi hệ dị năng.
Cô tìm trong điện thoại thì thấy không có số điện thoại của Cố Tỉ Vực nên đành phải theo trí nhớ của thân thể này tìm công ty của anh ta.
Đối với Cố Tỉ Vực thì lúc yếu ớt nhất chắc chắn là hai ngày phát sốt này, vậy nên bất kể cô có chán ghét đến mức nào thì cũng phải nắm chặt cơ hội này để nâng cao tình cảm hai người.
Đợi đến khi tận thế đến lại chế tạo vài lần cứu anh, hẳn là lúc đó tình cảm sẽ tăng lên.
Lúc Dụ Ninh tìm được đến công ty của Cố Tỉ Vực thì lúc đó đã mười một giờ năm mươi phút, vừa lúc nghỉ ngơi ăn cơm trưa của nhân viên, Dụ Ninh cúi đầu nhìn qua hộp thức ăn nhanh trên tay, mùi cá ở bên trong làm cô khó thở suốt cả quãng đường, nếu Cố Tỉ Vực đã bắt đầu ăn cơm, cô sẽ ném thẳng chúng vào mặt anh ta.
“ Xin hỏi cô tìm ai?”
“ Cố Tỉ Vực.” Dụ Ninh mặt không biểu cảm nói.
Tiếp tân đại sảnh bị khí thế của Dụ Ninh dọa lùi xuống một bước, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chiem-nam-chu-benh-xa-tinh/1167807/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.