Không có nghĩ đến cô sẽ có cử động này, Phương Nhĩ Kiệt không kịp đề phòng, bị cô đẩy ngã ở trên ghế sa lon, mà cô thì gục ở trên người hắn.
“Nha đầu. . . . . .”
“Bạch Thanh Lê . . . . . .” Uông Ngữ Mạt bưng lấy mặt của hắn.”Thật xin lỗi. . . . . .” Lần thứ hai mộng xuân đối tượng vẫn không phải là hắn.
Vẻ mặt của cô như đưa đám, một đôi mắt nhìn chằm chằm môi của Phương Nhĩ Kiệt, nghĩ tới lần trước mộng xuân bị đôi môi này hôn qua trong lòng có chút run rẩy.Cô không nhịn được liếm cánh môi.”Bạch Thanh Lê. . . . . .”
Vẫn nghe được cô gọi Bạch Thanh Lê , cô đang nhận lộn hắn sao?
Phương Nhĩ Kiệt nhíu mày, hắn lần đầu tiên bị ngộ nhận là người đàn ông khác, cảm giác như vậy không rất không vui.”Nha đầu anh không. . . . . . A!”
Lời còn chưa dứt, một cánh môi mềm thô lỗ đụng vào môi của hắn, hắn đau đến cau mày, mà cô thì bắt đầu gặm cắn môi của hắn.
“Ưm. . . . . . ưm!” Mới há miệng, đầu lưỡi liền trượt vào trong miệng hắn, chuẩn bị quấy loạn xạ trong miệng hắn, hắn nếm được mùi rượu trong miệng cô, còn có hương vị ngọt ngào thuộc về cô.
Con ngươi lờ mờ, vốn muốn đưa tay đẩy cô ra nhưng ngược lại hắn lại giữ chặt cái ót của cô,đầu lưỡi nóng bỏng bắt đầu phản kích, khéo léo liếm láp đầu lưỡi.
“Ừm. . . . . . Không. . . . . .” Cô hừ nhẹ,môi bị hôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-biet-dieu-mot-chut-nha/388021/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.