Bạch Thanh Lê. . . . . em thích anh, nhưng mà thích giống như anh hai.” Mặc dù biết lời của mình tàn nhẫn, nhưng mà cô phải nói rõ mọi việc.
“Trước kia em không hiểu,cho là thích chính là như vậy, nhưng mà bây giờ em mới hiểu được, thích và yêu là không giống nhau, em vẫn thích anh, nhưng mà. . . . . . em không cách nào yêu anh.”
“Vậy hắn thì sao nha? Tại sao phải thích hắn? Hắn tốt hơn anh sao?” Hắn không cảm thấy người đàn ông kia có thể vượt qua hắn.
Nghĩ đến Phương Nhĩ Kiệt, vẻ mặt của Uông Ngữ Mạt không khỏi dịu dàng,mà Bạch Thanh Lê đã thấy cô biến chuyển, tim không khỏi đau xót.
“Hắn không có như anh, cũng không đối tốt với em như anh tốt với em, hắn thích bắt nạt em, trêu chọc em, thậm chí rất hoa tâm có nhiều phụ nữ thích hắn, anh hai nói hắn không thích hợp với em, cùng hắn ở chung một chỗ em nhất định bị tổn thương.”
“Vậy em. . . . . .”
“Nhưng mà em muốn ở chung một chỗ với hắn.” Ánh mắt kiên định của cô, không chần chờ chút nào.”Cho dù sau này có bị thương, cho dù sau này hắn sẽ làm em khổ sở, cho dù sau này chúng em có tách ra, nhưng mà. . . . . . Hiện tại, lúc này, em muốn ở chung một chỗ,bởi vì em thích hắn.”
Hít sâu một cái, Uông Ngữ Mạt nhìn hắn mỉm cười.”Bạch Thanh Lê, em muốn trưởng thành,em không muốn vẫn bị các người bảo vệ,em biết các người thương em, yêu em, nhưng mà. . . . .
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-biet-dieu-mot-chut-nha/388105/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.