Dù việc tiểu vương gia nửa đêm rời khỏi trướng ít nhiều cũng ảnh hưởng đến công chúa nhưng trước mắt vẫn chưa có ai thực sự gây khó dễ.
Đồng Vu không hiểu đôi phu thê này đã xảy ra chuyện gì, có mâu thuẫn gì mà tiểu vương gia liên tục mấy ngày đều không đến. Không ra ngoài, cũng không thấy bóng dáng, quả là một dấu hiệu rất nguy hiểm.
Nhưng công chúa điện hạ dường như hoàn toàn không để tâm đến chuyện này, Đồng Vu lo lắng, đi vòng quanh hết lời khuyên nhủ y nên chủ động một chút, tặng cho tiểu vương gia một thứ gì đó để tỏ thành ý, khiến hắn đổi ý, rồi quay lại trướng công chúa nghỉ ngơi.
Nhưng công chúa lại nghĩ: "Nếu hắn không tới thì chắc hẳn là có việc riêng. Sao phải nhất định kéo hắn đến đây?"
Đồng Vu ngồi bên cạnh, tận tình khuyên nhủ: "Ngươi nghĩ đây là đâu hả, Hách Liên Thanh không chừng sẽ là Ô Bắc Vương kế tiếp, ngươi không sợ hắn nạp thiếp sao? Đến lúc đó, hắn bỏ ngươi sang một bên, cuộc sống của ngươi sẽ rất khó khăn."
Ngày tháng khổ sở đâu phải y chưa từng trải qua, Bạc Hề Linh lại không mảy may dao động: "Nếu hắn thực sự muốn tìm người khác, ta cũng đâu cản được. Hơn nữa, nếu hắn thật sự đến tìm ta động phòng, chẳng phải ta sẽ chết nhanh hơn sao?"
Đồng Vu nở một nụ cười thần bí, nói: "Nếu hắn đến tìm ngươi động phòng, ngươi chỉ cần thả chút mê hương, tỉnh dậy sẽ chẳng nhớ gì cả."
Công chúa không hề để ý, "Hiện tại hắn còn chưa nhắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-den-tu-phuong-xa-ky-nhan-chuoc-chuoc/2752005/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.