Theo lời Hách Liên Thanh, hắn đã dưỡng thương được mấy ngày, mắt đáng lẽ phải nhìn thấy ánh sáng rồi, nhưng đại phu vẫn chưa cho tháo băng vải che mắt.
Công chúa nghe được rằng chỉ là cần tĩnh dưỡng thêm, nhưng Hách Liên Thanh nóng vội, nếu không nghiêm trọng, hắn đã mất kiên nhẫn từ lâu rồi.
Người này mắt không nhìn thấy, lại chiếm luôn chiếc bàn duy nhất trong trướng của công chúa, còn sai công chúa đọc sách cho hắn nghe.
Bạc Hề Linh cầm sách đi vòng quanh hắn, đọc đi đọc lại mà không nhận ra.
"Tâm trí người đi đâu rồi thế?"
Lúc này công chúa đang giơ tay ra trước mặt hắn, thử vung tay qua lại, thấy hắn nghiêng đầu, giả vờ hoảng hốt, nói: "Sao ngươi biết?"
Phu quân y thở dài, "Ngươi đọc sai hết rồi, ta chưa nghe được một đoạn nào trọn vẹn cả."
Công chúa hừ một tiếng, ném quyển sách cho hắn, nói: "Vậy ngươi đi tìm người khác đọc cho đi."
Hách Liên Thanh đưa tay ra muốn nắm lấy tay y, nhưng lại dò dẫm mãi trong không trung, rõ ràng thê tử hắn ở ngay bên cạnh, thế mà mãi vẫn không chạm được.
Diễn cũng thật vụng về, nhưng công chúa vẫn chủ động đưa tay qua, hỏi: "Rốt cuộc bao giờ mới nhìn thấy? Có cần tìm thêm đại phu khác tới xem không?"
Hách Liên Thanh ngẩng đầu nhìn y, băng vải trắng trên mắt trong suốt, thật ra hắn đã nhìn thấy được đôi chút rồi.
Nhưng hắn lại khá thích khoảng thời gian này, nhân lúc mắt chưa hồi phục hoàn toàn, có thể mỗi ngày đều quấn lấy thê tử.
Khóe miệng Hách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-den-tu-phuong-xa-ky-nhan-chuoc-chuoc/2752055/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.