Công chúa nhìn đám trang sức đã đội trên đầu suốt nửa ngày, giờ phút này đều được tháo xuống, xếp ngay ngắn trên bàn. Đầu y nhẹ nhõm đi không ít, thế nhưng trong lòng vẫn thấp thỏm không yên.
Hách Liên Thanh ngồi bên cạnh y, cả hai người đều đã cởi bỏ áo khoác ngoài của bộ hôn phục, những bộ y phục được chọn lựa kỹ càng giờ cũng bị tiện tay ném sang một bên.
Hách Liên Thanh nghiêng người tới hôn y. Nụ hôn lần này dường như không giống những nụ hôn thường ngày, hô hấp của hai người đều trở nên gấp gáp. Y phục trên người càng lúc càng ít, thế nhưng lại chẳng thấy lạnh chút nào.
Công chúa cúi đầu nhìn đỉnh đầu tiểu vương gia, không kìm được đưa tay đặt lên vai hắn, nắm lấy lớp vải của chiếc áo duy nhất còn sót lại trên người hắn.
"Ngươi căng thẳng sao?" Hách Liên Thanh hỏi.
"Ta... tạm được." Ngón tay của Bạc Hề Linh hơi run, nhưng vẫn mạnh miệng, rồi lại không nhịn được hỏi tiếp: "Ngươi thật sự nghĩ kỹ rồi sao?"
"Hả?" Hách Liên Thanh dừng lại động tác, nhìn y.
Gương mặt hai người được ánh nến lay động chiếu sáng, tạo nên những bóng mờ dao động nơi xương hàm dưới.
"Sau đêm nay... ta thật sự trở thành thê tử của ngươi ư?!"
Hách Liên Thanh cảm thấy câu hỏi này chẳng đầu chẳng đuôi, có phần không hiểu, "Ngươi sớm đã là thê tử của ta. Cho dù đêm nay có động phòng hay không, ngươi vẫn luôn là thê tử của ta."
Lo lắng chất chứa quá nhiều, nhất thời không thể xua tan hết. Thế nhưng đêm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-den-tu-phuong-xa-ky-nhan-chuoc-chuoc/2752058/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.