Khương Nghi Xuyên sững người trước câu nói của nàng.
Có lẽ đây là lần đầu tiên trong đời, hắn bị nhận xét là nhiều chuyện. Khương Nghi Xuyên trầm ngâm suy nghĩ, cố gắng hiểu tại sao Tống Ấu Quân lại cảm thấy như vậy.
Hắn tự vấn hồi lâu, nhớ lại từng lời mình vừa nói, nhưng không tìm ra vấn đề. Thường ngày hắn ít nói, hôm nay những lời thốt ra cũng đều cần thiết, hoàn toàn không thấy có chỗ nào thừa thãi.
Một lúc sau, ánh mắt hắn dừng lại trên tách trà nóng trong tay Tống Ấu Quân, vẫn còn đầy nguyên. Hắn không nhịn được nhắc nhở:
“Trà nóng mùa đông có thể giữ ấm, phòng chống phong hàn. Dù không khát, ngươi cũng nên uống một chút.”
Tống Ấu Quân thở dài bất đắc dĩ: “Ta biết rồi, ta biết rồi. Ta uống đây.”
Thấy nàng nhấp một nửa tách trà, Khương Nghi Xuyên mới yên tâm, không nói gì thêm.
Phần lớn thời gian, hắn là người trầm lặng, thường ngồi đó đắm chìm trong suy tư mà không ai biết hắn nghĩ gì. Hôm nay, hiếm hoi lại thấy hắn lặp đi lặp lại những lời dặn dò như vậy.
Uống xong trà, Tống Ấu Quân tựa người vào chiếc đệm mềm phía sau, ánh mắt lơ đãng nhìn quanh. Cuối cùng, ánh mắt nàng dừng lại trên gương mặt Khương Nghi Xuyên. Nhìn hắn một lúc, nàng chủ động hỏi:
“Chỉ có ngươi và ta sao?”
Khương Nghi Xuyên hơi ngước mắt, giọng lười nhác: “Công chúa còn muốn ai đi cùng?”
Nàng bị hỏi bất ngờ, hơi ngừng lại rồi đáp: “Tống Lục đâu? Nếu hắn biết ngươi đến tìm ta, chắc chắn sẽ muốn đi theo.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-hom-nay-tay-trang-sao/1533294/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.