Tống Ấu Quân tự nguyện bịt mắt, tay dò dẫm trên bàn để tìm đồ vật. Đột nhiên, tay nàng chạm phải một thứ mềm mại, dường như là mu bàn tay của ai đó, khiến nàng theo bản năng rụt lại.
Ngay sau đó, một cây bút được đặt vào tay nàng, cùng với một bàn tay ấm áp, khô ráo dẫn dắt tay nàng chạm lên giấy. Vài giây sau, giọng nói trầm thấp của Khương Nghi Xuyên chậm rãi vang lên bên tai.
Khương Nghi Xuyên giải đề rất nhanh. Trong lúc hắn đọc ra đáp án, cúi đầu nhìn Tống Ấu Quân cẩn thận từng nét bút, thời gian dường như chậm lại.
Xung quanh vẫn có vô số tiếng ồn, những tiếng bàn tán rôm rả từ đám đông bên ngoài vọng vào, đủ loại âm thanh hỗn tạp. Nhưng trong tất cả những tạp âm đó, giọng nói của Khương Nghi Xuyên lại trở nên nổi bật và rõ ràng một cách kỳ lạ.
Dường như trong giọng nói của hắn có một sức hút kỳ diệu, bình thản mà vững chắc, khiến Tống Ấu Quân, dù bị bịt mắt, vẫn giữ được tay mình ổn định, từng nét chữ rơi chính xác xuống giấy.
Rất nhanh, nhiệm vụ hoàn thành. Tống Ấu Quân đặt bút xuống, vừa lúc đó, dải vải che mắt được tháo ra. Nàng chớp chớp mắt thích nghi với ánh sáng, rồi quay đầu nhìn lại. Phía sau, Khương Nghi Xuyên vẫn đứng đó, khẽ cúi đầu, mỉm cười nhắc: "Công chúa viết rất tốt.”
Tống Ấu Quân bất ngờ nhướng mày, quay lại nhìn những gì mình đã viết. Trên tờ giấy, chữ viết khá ngay ngắn và tinh tế, nhưng vì bị bịt mắt, một số chi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-hom-nay-tay-trang-sao/1533303/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.