Sáu - Những câu chuyện hoang đường của Hồ Cảnh Viêm
Nhị ca Tống Dực Côn của ta không xứng với tên gọi của mình. Nói cho hay thì gọi là người có tính tình điềm đạm, nói không hay thì là người khờ khạo. Huynh ấy thích đọc sách và rất ngốc, đúng thật là vô cùng ngốc.
Có lẽ vì thấy tính cách của Nhị ca "đánh ba gậy không ra được một cái rắm" không phù hợp với khí chất hoàng gia, nên họ đã đặc biệt chọn cho huynh ấy một thư đồng có tính cách hoạt bát hơn hẳn.
Tuy nhiên, có lẽ Hồ Cảnh Viêm hơi quá hoạt bát. Nhưng không sao, nửa niềm vui trong cuộc đời ta đều trông cậy vào hắn ta.
Tuy sự xuất hiện của Hồ Cảnh Viêm không khiến Tống Dực Côn trở thành một Hoàng tử phong độ, nhưng đã thành công trong việc khiến huynh ấy bớt đần độn đi.
Mỗi khi Hồ Cảnh Viêm chuẩn bị thao thao bất tuyệt, Nhị ca lập tức kéo ta ngồi xuống một cách thành kính, dỏng tai lên nghe với đôi mắt sáng rực.
Có nhiều khi ta tự hỏi tại sao Hồ Cảnh Viêm lại có nhiều chuyện để kể đến vậy, mà lại còn khá thú vị nữa chứ.
Một ngày nào đó khi Hồ gia thất thế, ước chừng với cái miệng của Hồ Cảnh Viêm, chỉ cần mở một quầy kể chuyện cũng đủ nuôi sống cả Hồ gia rồi.
Ta cũng từng lén hỏi Hồ Cảnh Viêm rằng hắn ta lấy đâu ra nhiều chuyện như vậy, đọc những sách gì. Hắn ta trả lời, sách thì đương nhiên phải đọc, đặc biệt là các loại tạp thư, nhưng quan trọng nhất vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-khong-de-dang-tuong-ly-thao/2711440/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.