CHIẾC ĐỊNH ỐC Ở CỔ CHÂN CINDER ĐÃ GỈ, ĐẾN MỨC phần rãnh hình chữ thập ở đâu đinh ốc gần như mòn vẹt. Các khớp đốt ngón tay của cô đau nhức do phải dùng quá nhiều lực lên tuốc nơ vít để vặn chiếc đinh ốc đó ra.
Ném chiếc tuốc nơ vít lên bàn, Cinder mệt mỏi dùng cánh tay giả bằng thép của mình nắm lấy gót chân và giật mạnh bàn chân ra khỏi khớp nối. Một tia lửa điện lóe lên làm cháy xém các đầu ngón tay cô và Cinder giật vội tay lại, để mặc bàn chân vẫn đang lủng lẳng với một đống dây dợ lòng thòng màu đỏ và màu vàng.
Cinder nằm sụp xuống giường, thở phào nhẹ nhõm. Một cảm giác tự do lan tỏa khắp người cô, từ đầu đến chân. Cô căm ghét cái bàn chân này - nó quá nhỏ đối với cô - và cô đã phải khổ sở chịu đựng nó suốt bốn năm trời. Cô thề rằng không bao giờ lắp nó trở lại một lần nào nữa. Hy vọng Iko sẽ sớm quay lại với một bàn chân mới.
Cinder là thợ cơ khí đa năng duy nhất ở khu chợ cuối tuần của Tân Bắc Kinh. Không cần biển hiệu hay quảng cáo, chỉ cần nhìn qua vào sạp hàng của cô, ai cũng hiểu cô buôn bán mặt hàng gì - với các món phụ tùng người máy được treo và xếp đầy trên các kệ gỗ kê ở sát tường. Đó là một sạp hàng nhỏ nằm trong góc khuất của khu chợ, với một bên là tiệm bán màn hình cũ và một bên là tiệm bán lụa - cả hai thường xuyên phàn nàn về mùi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-mat-trang/2366432/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.