“Ba, mau xuống giường đi.” “Ba là đại quỷ lười, mau nhanh xuống khỏi giường đi mà.”
Hạ Vũ Hi không vui nhíu mày, tự đổng bỏ đi tạp âm ở bên tai, lật người lại tiếp tục ngủ yên.
Vậy mà, chăn bên kia, thân thể nhỏ nhỏ tròn trịa đã leo lên trên giường của hắn, chui vào bên trong chăn mền của hắn, nhổ ngay…
“A!” Đau đớn dù ngắn ngủi, nhưng cũng khiến cho Hạ Vũ Hi lập tức tỉnh táo lại.
Lửa giận ngút trời, từ trong chăn bắt được vật nhỏ dám nhổ sợi lông chân ở chân của hắn, dù còn buồn ngủ nhưng đôi mắt to đã bừng sáng, lúc này Hạ Vũ Hi mới hoàn toàn tỉnh táo, trong nhà của hắn có một sinh vật là “Con gái.” (cô con gái)
“Ba, buổi sáng vui vẻ.”
Cầm trong tay mấy sợi lông chân dày đặc vừa mới bị nhổ đi, mặc dù bị hắn nhắc cổ áo treo ngược lên, nhưng bộ dạng vẫn cứ cười tủm tỉm cứ nhìn hắn.
Bất đắc dĩ mới bỏ cô xuống, Hạ Vũ Hi dở khóc dở cười, hắn không thể tức giận với đứa trẻ, nên đành phải chấp nhận rời khỏi giường.
“Đúng rồi, con tên là gì?” Vuốt vuốt đầu tóc rối bời, lúc này Hạ Vũ Hi mới nhớ tới hắn vẫn không biết tên tuổi của ‘đứa con gái’.
“Mẫn Nhi, con tên là Tống Mẫn Nhi.” Dùng cánh tay và bắp chân nhỏ cứ đạp đạp, Tống Mẫn Nhi cũng bò xuống giường theo.
Mẫn Nhi? Tên cũng không tệ, nhưng mà họ của cô lại làm cho hắn không vui, vành môi mỏng xốch lên lạnh lùng như muốn tuyên bố quyền sở hữu của chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-nho-phuc-hac-cha-truoc-cach-me-xa-mot-chut/2368205/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.