Chỉ vì lanh mồm lanh miệng hai câu mà Thân Đồ Xuyên phải ngồi ở ván gỗ ngoài xe ngựa cả buổi tối, ai cũng biết hắn bị Quý Thính đuổi ra ngoài nhưng từ đầu đến cuối hắn luôn giữ được bình tĩnh, hoàn toàn không thấy mất thể diện gì hết.
Mãi tới lúc chạng vạng, đoàn người mới tới trạm dịch nghỉ chân, cuối cùng Thân Đồ Xuyên cũng thoát khỏi ván gỗ kia, theo Quý Thính tới sương phòng nghỉ ngơi.
*Sương phòng: nhà ngang, chái nhà, căn phòng ở hai bên nhà chính.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quý Thính bước vào cửa, nhìn khung cảnh trong phòng một vòng, thuận miệng nói một câu: “Đêm nay ngươi ngủ đất.”
“Được.” Thân Đồ Xuyên đồng ý ngay.
Quý Thính dừng chân, hơi cảnh giác nhìn hắn: “Đồng ý thoải mái thế sao?”
Đáy mắt Thân Đồ Xuyên lóe ý cười: “Ngày mai còn phải đi tiếp, điện hạ đã vất vả lắm rồi, ta không muốn chọc điện hạ mất vui.”
“Tốt nhất là ngươi nghĩ thế thật.” Quý Thính khẽ xì một tiếng, lười biếng đi đến trước bàn.
Thân Đồ Xuyên đi vòng ra đứng sau nàng, nhẹ nhàng bóp vai cho nàng, cơ thể Quý Thính cứng đờ lại theo bản năng, nhưng rồi nhanh chóng thả lỏng. Trong sương phòng yên tĩnh lại, động tác Thân Đồ Xuyên mềm mại,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-tai-thuong/2324036/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.