Sau ngày đầu tiên chịu đựng được thuốc, mấy ngày sau thuận lợi hơn nhiều, các thái y không ngừng tăng thêm lượng thanh chi, Quý Thính cũng không giống lần đầu tiên uống thuốc nữa.
Bởi vì cơ thể kháng lại thanh chi bao nhiêu năm rồi nên bệnh của nàng không khỏi nhanh giống người bình thường, mặc dù Thân Đồ Xuyên giảm bớt lượng thuốc hết mức có thể, muốn dừng thuốc cùng lúc với nàng nhưng vẫn khỏi trước nàng năm, sáu ngày.
Dù cho lần này Quý Thính không vừa ý nhưng nàng không thể lo nổi phiền phức của Thân Đồ Xuyên, vì nàng còn bận dỗ mấy người Mục Dự Chi. Không sai, sau khi tinh thần nàng càng ngày càng tốt lên, cuối cùng cũng nhận ra ba vị đại ca đó đang giận nàng, kể cả áo bông nhỏ Phù Vân thân thiết với nàng nhất cũng lạnh nhạt với nàng, làm thế nào cũng không chịu cho chút mặt mũi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“...Nếu không vì sợ bọn họ lo lắng, sao ta lại đi bỏ thuốc trong rượu chứ, rõ ràng là suy nghĩ cho bọn họ mà, bọn họ lại trách ta.” Sau khi thất bại bắt chuyện với Phù Vân một lần nữa, Quý Thính hầm hừ tìm Thân Đồ Xuyên oán giận.
Thân Đồ Xuyên không nặng không nhẹ liếc nhìn nàng: “Mấy câu này điện hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-tai-thuong/2324141/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.