Đợi đến khi chút ẩm ướt cuối cùng nơi lọn tóc được hong khô hoàn toàn, Trương Yên Nhi buồn ngủ đến mức không mở mắt ra được, nàng ngáp một cái rồi nằm xuống giường, nhắm mắt lại không nhanh không chậm nói: “Không còn sớm nữa, ta ngủ đây, ngươi đi thì nhớ đóng kỹ cửa vào đấy.”
Dáng vẻ nhàn nhã của nàng cứ như hắn không phải thích khách mà là bạn bè lâu năm vậy.
Nam tử bình thản: “Bỏ con dao găm trong tay ngươi xuống.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trương Yên Nhi cứng đờ, lặng lẽ rút tay khỏi gối, mở mắt ra nhìn thẳng vào hắn. Nàng im lặng một lúc rồi cong khóe môi lên: “Ta chỉ là một cô gái yếu đuối, dù cho có cầm vũ khí cũng không làm gì được cả, chỉ muốn cho bản thân thêm can đảm thôi, ngài đây không cần cảnh giác như vậy.”
Nam tử mặt không cảm xúc nghiêng mặt qua một bên, không so đo với nàng nữa.
Trương Yên Nhi cũng biết điều, không chạm vào con dao găm phòng thân dưới gối nữa, nằm ngay ngắn lại. Nàng vốn đã buồn ngủ rồi, nằm yên thì càng không chịu nổi, dù cố gắng lên tinh thần cuối cùng vẫn ngủ say.
Nàng cứ tưởng trong phòng co một người không rõ lai lịch như thế, nàng có ngủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-tai-thuong/2324248/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.