“Nương, ngài có thấy cái trâm cài của ta đâu không?” Người nói là nhị tiểu thư Hà gia Hà Tư Quận, chỉ thấy nàng hơi khẽ chau mày, hai đầu lông mày tràn đầy lo lắng.
Sở Nhứ Nhi đang tưới quân tử lan “Trâm cài nào a?”
“Chính là cái trâm cài có hoa kim sắc.”
“Có phải là ngươi không cẩn thận rơi ở đâu hay không?” Sở Nhứ Nhi xách theo bình tưới nước đi về phía phòng của tiểu nữ nhi, mặc dù đã là mẫu thân của hai hài tử, nhưng năm tháng lại không để lại một chút dấu vết trên mặt Sở Nhứ Nhi.
“Không có khả năng!” Hà Tư Quận đều đã tìm trong trong ngoài ngoài phòng tìm rất nhiều lần “Tối hôm qua còn ở đây!”
Nghe tiểu nữ nhi nói vậy, Sở Nhứ Nhi cũng kì quái, chẳng lẽ trong nhà có trộm?
Đúng lúc này, Hà Tư Dĩnh nghênh ngang từ bên ngoài trở về, khuôn mặt hồng hồng, bộ dáng giống như là uống rượu.
“Tỷ tỷ, ngươi có trông thấy cái trâm cài của ta hay không?” Hà Tư Quận xông lên phía trước, nắm lấy cánh tay tỷ tỷ nhà mình, nóng vội hỏi.
“Trâm cài?” Hà Tư Dĩnh nói xong ợ rượu “Trâm cài nào?”
“Ta để trên bàn, cái trâm cài hoa kim sắc.”
Hà Tư Dĩnh nháy nháy mắt, lập tức nở nụ cười “Nga, là cái đó a.”
“Ngươi biết! Vậy ngươi mau đưa ta đi.”
“Không được.” Hà Tư Dĩnh lắc lắc đầu, khoát tay nói: “Ta đem nó đổi rượu, ngươi xem...” nói liền từ phía sau lấy ra một túi rượu, bề ngoài mười phần tinh xảo, đây là nàng đổi với một đại hồ tử* Tây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-chua-tieu-tang-huu-le/1812888/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.