Dịch: Thiên Thiên
“Lúc trước thì “Cây khô gặp mùa xuân, mây đen gặp trăng sáng, Hạ Linh Tễ gặp Tần Mang” rồi lại “Là ánh sáng rủ lòng thương tôi”, rồi bây giờ thì lại là “Vô tình nhìn Thiên Quang, ai ngờ ánh sáng loạn lòng tôi”. Huhuhu Hạ thần quá biết thả thính rồi!!!! Trong lòng anh ấy thật sự chỉ có duy nhất “ánh sáng” của riêng mình thôi!”
“Thực ra Hạ thần chưa bao giờ giấu diếm, đã sớm tuyên bố chủ quyền rồi!”
“Mỗi một bài đăng weibo của Hạ thần đều có liên quan tới “ánh sáng”.”
“Ôi, ngọt chết tôi rồi!”
“Không giấu diếm gì, tui đã bị cảm động tới mức bật khóc.”
“Thần nói phải có ánh sáng, vậy nên anh ấy đã gặp được “ánh sáng” của cuộc đời mình!”
“Vốn dĩ tui cũng đã nhịn rồi, nhưng đọc xong câu kia của lầu trên nước mắt tui trực tiếp trào ra! Oa— khóc ra tiếng luôn.”
“Thần nói phải có ánh sáng đấy!!!”
“Cầu cho thần và ánh sáng của anh ấy thiên hoang địa lão, mãi mãi không chia lìa!”
“@szgmlwx, chủ đề mới “thần và ánh sáng” đến rồi, sản xuất cẩu lương thôi. Gõ bát gõ nồi.jpg”
“Hahahahaha, cảm động không quá 2 giây, tui cười chết!”
“Bây giờ chúng ta có thể trực tiếp tag tài khoản chính rồi @Hạ Linh Tễ”
“Sản xuất, sản xuất, sản xuất!”
Kể từ khi Hạ Linh Tễ đăng bài weibo đó—
Nhiệt độ trên weibo không hề giảm đi mà còn có xu hướng tăng lên nhiều lần.
Các hot search đổi tới đổi lui, đều có liên quan đến vợ chồng bọn họ.
Đêm đó.
#Thần nói phải có ánh sáng#
#Sản xuất cẩu lương#
Hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-khai/2581934/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.