Bầu không khí nháy mắt trở nên xấu hổ.
"Học trưởng?" An Tình lại gọi một tiếng.
Tần Nguyên Ngăn cứ như vậy nâng mắt nhìn cô lạnh nhạt, trên mặt không có một biểu tình dư thừa nào, nhưng ánh nhìn dường như lại lộ ra một tia ngoài ý muốn.
Yên lặng thật lâu sau.
Hắn bỗng nhiên thở phào, ngón tay thon dài khẽ nhéo ấn đường. Hắn quay đầu, tiếp tục cắm cúi viết gì đó.
An Tình: "..."
Cô xải bước đến trước mặt hắn, khẽ nheo mắt, cong môi...
"Xoàn xoạt ——"
Nhấc tay, toàn bộ giấy trên bàn đều bị cô gạt xuống.
Tần nguyên ngăn: "..."
Giấy trăng bay lả tả đầy đất.
Ngón tay hắn chợt cứng đờ. Hắn ngồi thẳng lưng, rốt cuộc cũng ngẩng đầu đem ánh nhìn dừng trên mặt cô.
"Học trưởng không nhớ em?". Cô mỉm cười.
Hắn nhàn nhạt quét mắt nhìn cô không nói, sau đó dịch chuyển tầm mắt, như có như không nhìn sang chỗ khác. Hắn thật ra cũng có chút ký ức, bon họ gặp nhau cũng không phải một lần.
Cô khom người, bàn tay chống trên mặt bàn, híp mắt nhìn hắn.
"Mọi người đều đã đi hết. Hiện tại trong phòng chỉ còn hai người chúng ta. Em đến tìm Trăng Lạnh Không Thuyền, còn học trưởng chờ ai?"
"Hả".
Trong phòng học rộng lớn chỉ còn lại yên tĩnh.
Lông mi khẽ run rẩy, hô hắp hắn chợt cứng lại, đồng tử cũng không nhịn được co rút.
......
"Trăng Lạnh không Thuyền cùng Từ Từ san Hô, còn có Cười Giang Nam".
An Tình rũ mắt, xòe bàn tay đếm ngón tay.
"À còn tầng 7 phòng 70".
Theo mỗi chữ cô nói, trái tim
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cong-luoc-boss-phan-dien/2414342/quyen-7-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.